Thứ Hai, 10 tháng 3, 2008

Vân Phong - Biển & mưa đông giữa ngày xuân, nhớ chuyện xưa.

Gần đây, báo chí đề cập nhiều về Vân Phong. Nhà máy thép hay cảng biển hay khu du lịch. Trong đó chỉ thấy 2 phương án đầu có vẻ được quan tâm nhiều hơn. Đến Vân Phong lần đầu vào 1 đêm mưa gió bão bùng vì áp thấp nhiệt đới, nhiều năm trước, và vào dịp Nguyên tiêu 2008 vừa qua, với nhiều kỷ niệm... cảm giác rất buồn khi nghĩ rằng thiên nhiên tươi đẹp, hoang sơ ở Đầm Môn, Xuân Đừng... và đặc biệt khu du lịch và đảo Hòn Ông sẽ không còn nữa trong tương lai.

Năm 2003, lần đầu đến Vân Phong con đường còn chưa làm xong. Lúc đó phần lớn mọi người đến Đầm Môn thường đi thuyền từ Vạn Giã, nhưng lúc đó tuổi trẻ ngông nghênh lại chọn con đường khác, thuê xe ôm đi từ chân đèo Cổ mã vào bằng con đường cát ven biển - và đây là con đường đẹp nhất mà mình và nhiều thành viên trong nhóm bạn đều công nhận, dù nhiều cam go. Vì chạy trên cát nên phải chạy sát mép biển để khỏi bị lún nhưng vẫn gặp nhiều đoạn đường vẫn bị lún. Con đường gần 20km chạy miên man bên là biển, bên là đồi cát chập chùng, thoáng ẩn thoáng hiện những rừng dương mềm uốn éo trong gió biển lộng lộng xen lẫn xương rồng cứng cáp gai góc vươn thẳng. Đường ven biển còn nguyên sơ đến nỗi thỉnh thoảng trên đường còn gặp những con cá biển bị sóng đánh dạt vào bờ. Và gió. Gió nhiều lúc mạnh đến nổi xe chạy không được, cộng thêm cát lún phải dừng xe xuống đẩy. Con đường đẹp và khổ cực đến nổi nhóm xe ôm khi sáng hôm sau quay lại đón đã phải thay đổi một số bác tài chuyên nghiệp hơn và đề nghị chạy trên con đường đang làm, dù lầy lội ổ gà, ổ voi vẫn dễ đi hơn trên cát lún!

Nhưng đó chưa phải là điều ấn tượng. Ấn tượng, có lẽ sẽ không bao giờ quên được là việc thuyền trôi tự do trong biển đêm vì dần đã hết. Mà áp thấp nhiệt đới đang gần về. Lý do là vì mạo hiểm và tiết kiệm!!! Thay vì đi tàu lớn đàng hoàng của khu du lịch Whale Island, lại vào trong xóm dân chài ở Đầm Môn thuê 1 chiếc ghe bé xíu của dân địa phương. Ghe bé cũng chẳng sao nhưng chủ ghe thì quá ẩu, đi được 1 đoạn thì ghe hết dầu và chẳng còn can dầu dự trữ nào trên ghe. Lúc đó trời đã tối như mực, gió bắt đầu vần vũ. Lúc đó mình đã biết là áp thấp nhiệt đới đang về do đọc báo lúc sáng nhưng không dám nói với mọi người, chỉ dám nói sau khi ghe đã vào bờ. Cũng sau đợt áp thấp này, ở Tu Bông, Nha Trang, huyện nằm cạnh Vạn Giã, có 2 người bị lũ cuốn trôi. Lúc đó đã an toàn ở SG, mới nghĩ không có cái dại nào hơn cái dại nào. Trên thuyền không có cả 1 mái chèo nữa!!! Điện thoại di động không có sóng. Thế nhưng mọi người cứ bật lên và huơ huơ cầu mong có ai đó trông thấy. Ghe cứ trôi tự do, có lúc đến rất gần đồn biên phòng (chủ ghe nói) nhưng dù có la hét, huơ điện thoại di động... cũng chẳng có ai nghe thấy trong 1 đêm giông gió như vậy. Và con thuyền cứ trôi theo dòng nước. Mình chỉ biết an ủi mọi người trên ghe rằng ghe đang ở trong vịnh nên sẽ không sao, nếu trôi ra vùng cổ chai (của vịnh) sẽ dễ tấp vào bờ hơn vì hẹp hơn (!). Và ghe cứ trôi cho đến lúc gần ra vùng cổ chai thì vướng vào sợi dây của các lồng nuôi ngọc trai hoặc của bè nuôi tôm gì đó. Thế là người chủ ghe nhảy xuống nước trong đêm đen, men theo sợi dây vừa bơi vừa đẩy ghe dần dần vào bờ. Sau nhiều cố gắng, ghe cập vào bờ, nhưng lại vào ngay bãi tha ma, phía sau lưng của chính Hòn Ông! Mọi người im thin thít, vừa mừng vừa sợ và im lặng mò mẫm theo sau người lái ghe băng qua rừng gai góc để đi đến khu resort Hòn Ông. Lúc này mọi thứ như vỡ òa. Bạn cứ tưởng tượng: thuyền trôi tự do trên biển; đêm đen; giông gió; ghe chài làm gì có áo phao, không thấy gì phía trước và xung quanh và không còn phương tiện gì cầu cứu, áp thấp nhiệt đới đang về... Bây giờ kể lại thì đơn giản, nhưng đêm đó thật sự quá ấn tượng - và đã uống mừng gần hết 2 chai Henessy đến gần 1am.

Kể lại chuyện cũ 1 tý. Sau đó, cũng có đến Hòn Ông thêm nữa và vẫn rất thích khu resort ở vùng biển còn rất hoang sơ này - như 1 đêm trăng, trong cơn vui, tắm biển lúc 3am và có những chú cua hoặc còng nhỏ đã bò trên người, trên tay... thật ấn tượng. Còn Hòn Ông bây giờ thì sao.

Ở Đầm Môn, không biết sẽ là cảng biển hay du lịch nhưng người dân đã nhận tiền đền bù để giải tỏa. 80.000 đ/m2 thổ canh. Dừa và cây lớn có trái 80.000 đ/cây, cây nhỏ 30.000đ - thông tin này hỏi thăm ở 1 cụ ông, sống ở đây từ 1965, hiện đang coi ngó quán nước ngay bến tàu của khu du lịch Hòn Ông ở Đầm Môn, cũng ngay ở đồn biên phòng. Và hiện nay, nhiều người dân đ4a di dời cũng như 1 nền đất đang được giải phóng.

Sang đến Hòn Ông, hỏi thăm các bé nhân viên cũng được cho biết, hợp đồng thuê đất ở đảo năm nay hết hạn và không được ký tiếp. Chỉ kinh doanh như vậy, bao lâu hay bấy lâu thôi. Hòn Ông bây giờ vẫn hầu như không thay đổi, vẫn đẹp như xưa. Chỉ có con đường lên đỉnh núi đã có hướng dẫn cụ thể hơn thay vì con đường mòn dễ lạc lối như trước. Biển vẫn trong xanh, dù cả trong ngày mưa. Ngay từ lúc đặt chân đến Đầm Môn là trời bắt đầu mưa và hầu như là mưa suốt ở Đầm Môn, Vân Phong cho đến lúc về. Do vậy, kế hoạch đi Vân Phong để ngắm trăng rằm nguyên tiêu chuyển thành đối ẩm trong mưa. Mà mưa ở đây, nặng hạt, tiết trời lạnh, âm u và gió lạnh mang đến chút vị mùa đông miền Trung hơn là mưa xuân "phơi phới bay". Không được ngắm trăng như cảm giác cũng rất tuyệt khi ngồi trong đêm nghe gió về theo sóng vỗ về vào biển ngoài kia, khi sáng sớm mưa bay trên mái tranh, cuốn theo những cây dừa vật vã trong gió hoặc khi chiều về chỉ còn chút mưa li ti ẩn trong khói lam trên những mái tranh... Những cảm giác về vẻ đẹp thiên nhiên của vùng biển đẹp cũng như việc ngồi nghe mưa nhớ về những ngày cũ... thật khó quên. Mai mốt có còn? Cả cảnh vật và cả lòng người?

Cũng tính đi làng Xuân Đừng để hỏi thăm người Hạ mai mốt sẽ thế nào nhưng không đi được vì kế hoạch bị thay đổi. Nhưng chẳng biết rồi thế nào, vùng Xuân Đừng với những người Hạ chân chất, với những rặng dừa xanh ngắt, những giếng nước ngọt ngay bên bờ biển mai mốt sẽ ra sao, sẽ đi về đâu...

Chỉ chút suy nghĩ. Chỉ mong rằng Hòn Ông, Xuân Đừng, Đầm Môn... và nhiều quà tặng tuyệt vời của thiên nhiên cho đất mẹ sẽ ít bị mai một vì những nhóm lợi ích nào đó. Để có nơi để về, để nhớ!

Chia sẻ với các bạn thiên nhiên tuyệt vời của Hòn Ông, Đầm Môn nhé.

Con đường này ngày xưa chưa có. Con đường chạy giữa đồi cát và đồi cát hoặc đồi cát và đại dương, rất thuận tiện và rất đẹp nữa. Tuy nhiên, việc xây dựng con đường này cũng đã xóa sổ 1 khu rừng ngập mặn cổ thụ trên đường ngang qua.

Đầm Môn; Vịnh Vân Phong mây mù vương đỉnh núi; bến thuyền ra Hòn Ông và nhiều đảo khác.

Đầm Môn, Vịnh Vân Phong nhìn về từ đỉnh núi ở Hòn Ông, với nhiều hướng khác nhau - Bạn có thấy 1 công trình đang làm việc

"Ráp" 2 nửa vòng cung biển này lại, bạn sẽ có khu du lịch Hòn Ông, nổi tiếng với khách nước ngoài qua tên Whale Island

Và toàn khu resort nhìn từ trên đỉnh núi xuống

Biển trong vắt, và vẫn xanh dù ngày mưa xám xịt

Khói lam trên mái tranh xa xa dưới núi, như có, như không khi gió ùa về

Những cây dừa, trong phút hiếm hoi được đứng thẳng, khi gió tạm "giải lao"

Ngày mưa, mưa rơi trên mái tranh, tí tách nhỏ xuống sân loáng nước

Đường lên đỉnh núi giờ đã dễ đi hơn nhờ các chỉ dẫn.

Và chia tay Hòn Ông, Đầm Môn, mây bay vướng núi chưa đi, ngày mưa mùa đông giữa mùa xuân - và mong còn có dịp quay về.

Không có nhận xét nào: