Thứ Năm, 25 tháng 9, 2008

Tây Tạng - Ngày mưa dài ở Muang Sing, Luang Nam Tha.

26.09.2008 Luang Nam Tha, vừa trở về từ Muang Sing, sau một ngày dầm mưa, lạnh tê tái.

Hình như bão đang về ở đâu đó. Mấy hôm rồi không đọc tin tức vì mạng chậm quá cũng như liên miên ngủ gà ngủ gật trên xe, nhưng sáng nay khi thấy mưa bay trắng trời, hỏi cậu nhỏ cho thuê xe máy, mới biết rằng chỉ hôm nay, mưa mới về Luang Nam Tha.

Mưa đã về phố nhỏ từ khuya. Sáng thức dậy rất sớm vì muốn đi dạo phố sơn cước nhưng chẳng nhấc thân nổi ra khỏi giường khi ngoài kia mưa cứ tí tách trên mái và gió lạnh ùa về. Vì vậy, đành bỏ ý định đi Muang Sing sớm để đón chợ phiên. Ở vùng cao, đường đèo núi mà mưa, gió, lạnh... thì chạy xe 58km vào lúc sáng sớm là điều không dễ, với mình.

Do vậy, hơn 7 giờ, mưa hơi ngớt một tý là chạy ngay ra đường, thuê xe máy để đi Muang Sing. Luang Nam Tha bản thân cũng rất hấp dẫn du khách với nhiều nhiều điểm du lịch và đặc biệt là các dịch vụ du lịch thám hiểm, khám phá... của nó. Và Muang Sing, huyện biên giới với nhiều các dân tộc Akha, Thai Dam, Thai Lue, Mien, Solo, ... là điểm nhấn đặc biệt của Luuang Nam Tha và cuốn hút hơn cả bản thân thị xã LNT về sự đa dạng về các dân tộc anh em. Trước kia MS thuộc tỉnh Chiang Khong Thailand, chỉ trở về Lào trong những năm Pháp cầm quyền và thay đổi một số địa giới hành chánh.

Đường đi 58km, chạy ven núi, dọc theo các con sông Nam Tha, Nam Ha cũng hiểm trở nhưng không bằng cung đường Đồng Văn. Lúc mới đi, mưa bay bay nhẹ nhưng chạy được 1 lúc mưa bắt đầu nặng hạt, Quàng đại chiếc áo mưa mỏng teng của TQ chạy tiếp. Chiếc xe Hàn quốc không được tốt lắm (nhưng giá khá mềm so với ở Pakse, chỉ 35.000K/ngày) nên không dám chạy nhanh vì sợ trời mưa đường trơn. Con đường chạy ngang qua những bản người dân tộc, có những bản có nhà lợp mái bằng tre (hay lồ ô) đập dập mới lạ chứ. Đã thấy tre đập dập làm nhiều việc, phên vách, sàn nhà... nhưng chưa bao giờ thấy lợp mái. Phải xử lý thế nào để mưa không lọt chứ. Không biết, đó là bí quyết của các dân tộc anh em.

Đi mãi rôi c4ng đến nơi, hơn 10am. Thị xã vắng teo, lúc đầu mình đi tới cái chợ to đùng, có ghi rõ tên tiếng Anh là Handicraft Matket nhưng chỉ lèo tèo vài quầy, hơi chán. Trời lại đổ nặng hạt, phải chun vào quán kiếm ly cafe, may mà cũng có, ngồi uống cho ấm và suy tính. Hỏi ra mới biết cái chợ nằm ở chỗ khác nhưng bây giờ cũng muộn rồi, các người anh em đã đi chợ về rồi. Tuy vậy mình cũng lon ton chạy ra. Đúng là vắng thật, có 1 con bê dám vào tận trong chợ để kiếm rau cỏ! Thật là thú vị!

Chợ giống như các chợ vùng cao Bắc Việt mình. Chia làm 2 khu, khu bán đồ vải vóc, kim khí điện máy... toàn hàng TQ chán ngắt. Khu bán đồ thực phẩm tươi sống rau quả thường thì sinh động hơn với các phẩm vật địa phương, nhưng giờ vắng tanh vì đã tàn chợ, chỉ còn ít bé gái vắng khách quá ngủ gục trên sạp và mấy em bé theo mẹ đi chợ vùng xuôi đang vui đùa. Và một ít các anh chị em người dân tộc đang tỉ mẩn lựa chọn những món cuối cùng. Và chán hơn chợ phiên VN là không có 1 góc nhỏ, nơi có những anh chàng, cô nàng vừa bán rượu, vừa uống rượu thật vui, như hội.

Và đúng vậy, đúng như đồng chí người Pháp hôm qua tám, có "phụ nữ ngực trần" xuống chợ thật. Pà con ơi, mau mau đi Lào đi kẻo hết cảnh hay mà xem rồi. (Tuy nhiên, ai đó chờ xem hình post lên blog thì hãy chịu khó nhé. Mọi thứ dễ dàng đều không hay!!!!).

P9260391 by you.

P9260394 by you.

Các học sinh, đạo và đời, đang vui đùa trong sân trường ở M.S

P9260401 by you.

Người phụ nữ Akha bán đồ lưu niệm, tám với mình bằng body language

P9260398 by you.

Bạn có thấy ở Lào họ chăm chút đến cây cối. Khi làm nhà là đào sẵn hố cho cây mọc lên luôn, sống chung với họ, khỏi cần chậu gì hết.

Ối trời, đúng là người Lào và còn Lào hơn nữa ở vùng biên giới. Một trong nhh74ng điểm nhấn mạnh ở Muang SIng là Bảo tàng dân tộc. Rõ ràng trước BT có ghi rõ mở cửa từ 8-16h nhưng lúc hơn 10am đi ngang qua đã đóng cửa. Buổi xế trưa trước khi về lảng vảng qua, nó cũng đóng. Thế là mất công toi.

Chạy lòng vòng, gần đến biên giới (chỉ mở cửa cho dân địa phương), "tám" bằng ngôn ngữ tay chân với 1 phụ nữ Akha lớn tuổi, viếng các ngôi chùa mang phong cách Lanna - Lane Xang rất lạ... định tám với các chú tiểu nữa nhưng ngôn ngữ bất đồng... trời lại mưa suốt cuối cùng đành chui vào nhà hàng Thai Lue, gọi một món mà cuối cùng đem ra mình ngã ngửa, đến bây giờ chẳng biết kêu nó là món gì. Chỉ biết là xôi ăn với rau lang luộc và món chính làm bằng đậu nành đã lên men, chế biến sao đó với ớt bột thành 1 hỗn hợp sền sệt màu nâu đỏ. OK, cũng chén gần hết dĩa xôi... về nhà mới phát hiện hình như mình đã lên ký. Sắp tới phải hạn chế mấy món nhiều bột và béo này.

Lòng vòng mãi rồi cũng phải về. Tính về sớm để nếu bên kia những dãy núi, có thể LNT sẽ nắng mình sẽ thăm thú nhiều hơn hoặc tạt ngang đâu đó. Trên đường về còn sẽ ghé viếng Stupa trên đồi Xieng Tueng nữa. Do vậy, sau khi tợp xong ngụm Beerlao lạnh ngắt trong lúc trời lạnh và ướt, rùng mình lên đường!!!

P9260415 by you.

Chợ Muang Sing, vắng tanh

P9260413 by you.

Không có ai "ngực trần xuống phố" trong các chị này đâu nhé.

P9260427 by you.

P9260424 by you.

P9260416 by you.

P9260452 by you.

Chùa ở Muang Sing. Các phướn này là tín ngưỡng của người Thai Lue

P9260420 by you.

Và khuôn mặt của Đức Phật cũng rất khác, phải không bạn.

P9260468 by you.

Xieng Tueng stupa trên đỉnh đồi

P9260441 by you.

P9260450 by you.

Chú tiểu này dễ thương hén

P9260456 by you.

Cánh đồng mưa ở Muang Sing

P9260459 by you.

Có một lúc hửng nắng, cánh đồng đạp ngỡ ngàng.

P9260482 by you.

Và xanh ngắt khi nhìn trên đồi xuống.

P9260491 by you.

P9260487 by you.

Các túp lều lợp tre đập dập của người bản xứ

Mưa các lúc càng nặng hạt, đường vào các bản rất lầy ;ội nên cuối cùng mình cũng không vào được. Với lại thầm nghĩ, chắc cũng khác gì mấy với các bản làng ở Tây Bắc Việt mà mình đã lang thang ngủ nghê lê lết... rồi nên bấm bụng chạy tiếp. Về đến LNT trời vẫn mưa, mình đã bắt đầu thấm lạnh sau khi dầm mưa từ sáng đến giờ. Chán qua, chạy đi hỏi xe ngày mai đi TQ, lòng vòng phố xá vài vòng và chi vào net.

Như vậy, với LNT mình cũng chỉ "cỡi hoa xem ngựa". Thực ra, khách du lịch đến LNT với 2 mục địch, tìm hiều về cuộc sống người dân tộc và tham gia các loại hình du lịch thám hiểm vào rừng nguyên sinh, khu bảo tồn NPA Nam Ha. Các loại hình đó, như trekking, rafting, camping trong rừng ... đều rất khó tham gia khi bạn đi một mình và rất tốn thời gian. Do vậy, mình cũng rất khó tham gia được nên hẹn lúc nào bạn bè có đi được và thích đi thì mình sẽ đi. Với lại, mình cũng tham gia nhiều các loại hình này ở các nơi khác (vì họ có bán vé cho khách lẻ gom lại đủ đoàn) nhiều rồi nên thôi. Chia tay LNT ở đây vậy.

Chẳng biết tối nay còn gì để bổ sung vào entry về LNT này nữa hay không chứ bây giờ thì "tiền khô cháy túi" rồi, hết biết gõ gì nữa rồi!

Cuối tuần vui vẻ! Rất vui và cũng rất buồn là hôm nay mình nhận được 2 lời rủ đi ăn chơi nhân dịp cuối tuần (một số bạn vẫn chưa biết mình xa Sài Gòn). Tiếc ơi là tiếc nhưng biết làm sao bây giờ!!!

Chẹp Chẹp!

Đành ăn chơi một mình nhân 2 cơ hội, chia tay Luang Nam Tha, chia tay Lào và là ngày cuối tuần! Ai dzô với mình một cái không nào!

2 nhận xét:

dezai_dao nói...

dzô 1 cái để đợi xem "thiếu nữ ngực trần" của a! ngồi nhà làm việc mà cứ ...ước gì...được đi.
Chúc chuyến đi của ngày cuối tuần nhiều thú vị!

Chou nói...

Anh à, em thấy Lào giống... Campuchia, hehe.
Em ko dám back-pack ở TQ 1 mình, vì từng sang đó train hay conf. thấy nếu ko biết tiếng Trung ra đường là thua luôn. Em nghĩ Tây Tạng cũng vậy? Để xem anh đi học hỏi kinh nghiệm rồi make decision xem có nên đi ko, hehe.