Thứ Hai, 1 tháng 12, 2008

India - Goa, trở lại thiên đường - biển xanh, biển hồng, núi đỏ, trời xanh, mây trắng

Goa 2.12.2008

Hạnh phúc đôi khi thật đơn giản. Sau khi bạn phải đi một đôi giày chật và được cởi ra - thế cũng là hạnh phúc (!!!).

Với bpk, hạnh phúc là khi đến Goa, được chấm dứt hành trình "ướp mắm" gần 60h tàu xe liên tục, vừa chấm dứt những đêm lấy ghế xe làm giường, bị chèn ép bởi những tên Ấn Độ đen to vật vã, nhiều mùi lắm vị, chấm dứt những nỗi lo ngay ngáy vì bị rệp chích mà vừa lo âu không biết chúng có theo mình về đến tận quê nhà hay không, những bữa ăn dọc đường liên tục chỉ lấy bánh quy thay chapati chấm với cary lắm dầu nhiều mỡ...

Hạnh phúc là khi 6 giờ sáng đã thấy bình minh ngòai cửa xe, thấy dừa xanh bên đường, thấy biển lấp lánh nơi xa... Goa, thiên đường của dân hippy và cũng là thiên đường, nơi bpk được trở lại cuộc sống bình thường - và - hạnh - phúc - bây - giờ.

Goa, là thiên đường khi bpk vứt bỏ được bộ quần áo của nhiều ngày, bụi bặm của nhiều ngày, mệt mỏi của nhiều ngày... cảm thấy như nhẹ đi vài kg... và thấy sao thật thanh thản, hạnh phúc.

Goa, vùng biển nổi tiếng của 1 đất nước bao quanh bởi biển nhưng lại không có nhiều bãi biển nổi tiếng. Là thiên đường của dân du lịch, dân hippy từ những năm 60 thế kỷ trước, giờ Goa vẫn còn giữ được phần nào nét sống hồn nhiên đó. Goa, là cả một tỉnh gồm nhiều bãi biển và khu thị trấn, thị tứ... bpk chọn đến Anjuna vì 2 lý do, 1/ đây là nơi có giá phòng trọ rẻ nhất trong Goa, 2/ đây là nơi có phiên chợ trời Thứ Tư hàng tuần nổi tiếng nhất Goa, mà cả bọn khoai Tây hippy lưu lạc ở đây cũng ra ngồi buôn bán hàng mẹt thúng mủng nia như cư dân địa phương. Với lại bãi biển nơi đây, gồm cả các bãi kế cận cách nhau vài km cũng là những bãi biển đẹp nhất.

Goa cũng là thiên đường khi bpk được nhảy tót lên chiếc scooter sang trọng cho thuê giá chỉ khỏang 60.000VND/24 giờ, chạy lơn tơn khắp các con đường rợp bóng dừa, trong nắng trong gió, giữa trời xanh mây trắng.

PC020017 by you.

Một bữa sáng hạnh phúc.

Goa cũng là thiên đường của bpk sau khi gột rửa bụi trần chạy tót ra vách đá bờ biển ngồi -lười-biếng-ung-dung-thưởng-thức bữa sáng mà thật lâu rồi mới có được một cách đàng hòang.

PC020035 by you.

PC020034 by you.

Biển rất xanh, trời rất xanh.

PC020028 by you.

Dừa xanh trong gió làm nhớ quê nhà

...

Và bên dưới kia, biển xanh vẫy gọi.

...

Goa không chỉ có biển xanh. Ở 1 góc biển, dưới chân một vách núi hồng, sóng cứ nhẫn nại liếm láp chút hồng của núi hòng mong pha thêm chút màu lạ cho biển. Nhưng biển chỉ hồng tý chút, làm lạ thêm và làm cho những hàng dừa tô điểm càng nổi bật. Còn biển ngòai xa, vẫn cứ xanh, như ngàn đời.

PC020031 by you.

PC020032 by you.

Tiệc trưa trong bóng dừa (!), bên bãi biển. Bạn D. chú ý là bia này 8 độ đấy nhé!

Và bpk, như một đứa con nít, đã lơn tơn chạy khắp nơi... trong nắng vàng, biển xanh, mây trắng, trời xanh, dừa xanh... giữa những con đường ngợp bóng ở Goa.

...

PC020025 by you.

PC020020 by you.

PC020018 by you.

Lều chõng chuẩn bị cho phiên chợ trời trên bãi biển ngày thứ Tư nổi tiếng ở Anjuna

PC020011 by you.

PC020008 by you.

PC020014 by you.

Biển hồng nơi vách núi và vẫn xanh biếc ngòai xa

Và mơ về một chiều nay đón hòang hôn trên bỉển.

...

Và mơ về một đêm nay tham gia nhiều dạ tiệc trên bãi biển.

...

Và...

Chiều, Anjuna vàng hượm nắng, dừa thì vẫn rất xanh và biển vẫn rất biếc. Chạy ra bãi biển nơi dân tình đang chuẩn bị lều chõng cho phiên chợ Thứ Tư, ngày mai, thấy cũng là lạ. Chưa biết ngày mai chợ phiên thế nào nhưng thấy lều chõng dày đặc ngay trên bãi biển thế này cũng hay hay. Lòng vòng ngắm nghía hồi lâu, rành đường hiểu lối... lại ngược về Anjuna.

Lại đi. Lang thang trên chiếc scooter mơ về công chúa xinh đẹp trong kỳ nghỉ hè thành Rome, mình lê la sang vùng biển Vagator. Biển Agator đẹp và đông khách hơn bên Anjuna nhờ có các bãi tắm và rừng dừa ven biển. Nhưng mình lại thích biển vắng, cho riêng mình, nên cảm thấy chọn Anjuna để dừng chân là phù hợp. Dù sao cũng đã vác 2 chai bia 8độ theo rồi nên xuống biển, chui vào bóng dừa ngồi chơi. Phải tội nắng cứ dịch chuyển bóng dừa, làm mình cứ phải lê mông theo nó!!!

Ngồi đến chiều, chạy xe sang vùng biển khác nữa, vùng biển Chapora. Vùng biển này có cả một bến tàu đánh cá, chiều về tấp nập cá tôm và những chú chim, chú cò bay theo thuyền nữa. Chúng cũng khá khôn lanh khi thỉnh thoảng len lén "bắt cá" trên thuyền, tận dụng sức lao động của ngư dân thay vì đi "săn cá" ngoài khơi. Chiều về trên bến thật yên bình. Cá tôm trong chợ nhiều, khách mua bán lặng lẽ không ồn ào, đặc biệt là có nhiều khách Tây cũng hí hoái chọn chọn, lựa lựa. Đi một mình cũng bất tiện, nếu đi với tên nào nữa chắc mình cũng lúi húi xuống mua, tối ra biển đốt lửa nướng cho vui. Đành nhịn thèm vậy.

PC020042.jpg picture by backpackervn

PC020062.jpg picture by backpackervn

Bến cá

PC020038.jpg picture by backpackervn

Chiếc thuyền "cò" ngoài kia.

Hết biển lại lên đồi. Điểm đặc biệt của bãi Chapora là 1 pháo đài cổ ngay trên đồi cao nhìn xuống biển. Pháo đài này của người Bồ Đào Nha, xây dựng từ những năm 1617, chiếm 1 vị trí khá đắc địa. Từ trên cao có thể nhìn rõ từ rất xa các vùng biển đảo xung quanh.

PC020050.jpg picture by backpackervn

Pháo đài Chapora trên đồi

Vừa dựng xe chân đồi, chuẩn bị leo lên là trời bắt đầu rây mưa li ti và sau đó bắt đầu nặng hạt, dù nắng vẫn chói chang bên kia trời. Cũng may là vừa lên đến cổng pháo đài, chui vào đó núp tý xíu ngắm mưa rơi trên đồi bên ngoài, trên biển dưới kia, trên những rừng dừa miên man chạy thấp thoáng bóng tháp chuông nhà thờ mờ mờ trong mưa xa.

Hết mưa rồi, ra đồi thôi, ra thăm pháo đài thôi. Quang cảnh ở đây thật đẹp. Pháo đài chỉ còn lại tường bao quanh, nhưng cũng chỉ còn vài đoạn, vài góc. Nhìn xa bên dưới, biển mênh mông, các cồn cát dày đặc bóng chim thỉnh thoảng vỡ òa, xôn xao bay lên thật đẹp. Nhưng đã hết đâu?

PC020058.jpg picture by backpackervn

Trong mưa chiều

PC020070.jpg picture by backpackervn

PC020065.jpg picture by backpackervn

PC020070-1.jpg picture by backpackervn

Nhìn từ pháo đài Chapora

Dự định ban đầu là chiều chạy về Anjuna ngắm hoàng hôn vì có 1 nhà hàng nằm ngay vách núi nhìn ra hướng Tây rất đẹp. Nhưng khi lang thang trên pháo đài Chapora trong mưa chiều rồi nắng hửng, bỗng dưng chẳng muốn về Anjuna nữa. Với lại, ngồi cạnh biển ngắm hoàng hôn thì cũng "thường" rồi, nên quyết định ngồi lại pháo đài ngắm hoàng hôn, một mình. Chẳng còn ai ở đây giờ này nên cả đất trời này và biển xa xanh thẳm dưới kia là của mình.

PC020108.jpg picture by backpackervn

Đường ven pháo đài cổ

PC020083.jpg picture by backpackervn

PC020117.jpg picture by backpackervn

PC020098.jpg picture by backpackervn

Chiều xuống.

Hoàng hôn xuống thật chậm, chẳng hiểu sao nữa hay vì cảm giác? Chỉ biết là rất chậm. Đất trời sau cơn mưa bóng mây dường như trong trẻo hơn. Chiều vắng, thật lặng, ngồi trên tảng đá, mảnh trăng non đã lên như chiếc liềm bạc, đàn cò liêu xiêu bay nơi cuối trời, trước mặt là trời chiều xanh nhàn nhạt, dưới chân xa xa là biển biếc lăn tăn sóng, sau lưng là thành cổ đỏ rực trong nắng cuối ngày, gió mơn man, ru ru... thật sự mình cảm thấy mình rất may mắn khi được sống những phút giây này.

PC020154.jpg picture by backpackervn

Trăng non một mảnh.

PC020131.jpg picture by backpackervn

Đàn cò bay về nơi cuối trời.

PC020137.jpg picture by backpackervn

Sương hay khói chiều?

PC020146.jpg picture by backpackervn

PC020149.jpg picture by backpackervn

Chiều tắt

PC020077.jpg picture by backpackervn

PC020100.jpg picture by backpackervn

Chiều trên đồi vắng

Rồi, dù có chậm, chiều vẫn đi để lại những tia nắng luyến tiếc nhuộm hồng cả đường chân trời xa xa. Mình cũng phải xuống núi thôi, dù sao bỏ chiếc xe dưới chân núi cũng hơi lo lo khi trời tối. Với lại đường xuống núi khá dốc, thêm vào là đá dăm rất trơn, và có lẽ sẽ trơn hơn nữa sau cơn mưa chiều - đúng vậy, mình đã bị trượt chân, lộn 2 vòng khi còn cách chiếc xe vài mét! Hú vía, chỉ lấm lem bụi đỏ, trầy xước sơ sơ và chiếc máy ảnh vẫn OK. Thế là sau khi phiêu diêu từ trời, mình đã hạ cánh bằng cú lộn 2 vòng. Về nhà thay quần áo và rửa sạch các vết trầy xướt thôi!!!!!!!!!! Vỡ toi kế hoạch của mình!!!!!

Buổi tối, Anjuna vắng hơn các khu khác. Ở Vagator & Chapora thật đông các bạn khoai Tây ngoài đường cũng như hàng quán, nhưng 2 khu này lại không có quán xá nào trên bãi biển - "không hợp với dáng em" (!). Do vậy, sau khi chạy lòng vòng cuối cùng tấp lại nhà hàng vách núi, nơi dự định ngồi ngắm hoàng hôn lúc chiều. Ngồi một mình trong quán vắng, chập choạng điện. Bên dưới, sóng vỗ về. Ngoài kia biển đêm đen bí ẩn.

Mảnh trăng non lúc chiều đã trôi về đâu, chỉ để lại 1 đêm Anjuna miên man trong tiếng sóng rì rầm, làm lòng lữ khách cứ lửng lơ, như ngọn gió đêm, xào xạc, ngoài kia.

Còn có đêm nao?

2 nhận xét:

Chou nói...

Ui, bãi biển này nhìn kỳ thú wá chớ. Nó hơi hơi giống bãi đồi hồng ở Phan Thiết, hehe...
Đọc entry này nhớ entry anh lang thang ở Bali hay các đảo khác ở Indonésia. Mới đó mà ngồi nhậu ở đây rồi! Vậy là hạnh phúc chớ còn gì.

backpackervn nói...

@ Chou Chou, đúng là bãi biển này cũng hơi giống Phan Thiết thật.
Đúng là bpk cũng cảm thấy mình may mắn. Mới hôm nào lang thang ở Bali hay gần đây vài hôm còn ngắm hoàng hôn núi tuyết ở Tibet chiều vắng trong sa mạc ở Puskhar, Jaisalmer... mà giờ lại được ngồi ngắm biển ở đây.