Thứ Tư, 24 tháng 10, 2007

Lướt qua Kanchanaburi - Sangkhlaburi - 3




Không khí trong lành của Sangkhlaburi, và cả hơi lạnh nữa đã đánh thức mình rất sớm, không cần cả báo thức dù đêm qua… Tắm rửa nhanh, vọt ra đường vẫn còn kịp chụp được hình các nhà sư đi khất thực. Chưa có gì hoạt động cả, thị trấn vẫn còn đang ngủ, chỉ có các bác tài xe ôm đón khách sớm mà thôi. Thời gian lang thang hôm qua, tranh thủ hỏi thăm, Lê Văn “Tám”, đã biết thêm thông tin về du lịch cũng như các tuyến xe về lại Kanchanaburi. Do vậy, thời gian eo hẹp, cơ hội không nhiều chỉ có thể: đi thăm Chùa Vàng; cầu gỗ (longest homemade wooden bridge in Thailand) dài nhất Thailand (dài bao nhiêu quên mất rồi), và ngôi chùa chìm dưới nước Wat Sam Prasop, ở hồ Khao Lam trong vòng 2-3 tiếng để kịp chiếc minibus đầu tiên trong ngày về lại Kan, lúc 9am. Thương lượng xong xuôi với 1 anh tài xe ôm, lại tiếp tục lên xe, lên đường, chưa kịp ăn sáng, thế mới biết là ham chơi hơn cả ham ăn!

Thường là ghe tham quan chỉ chở đoàn, đi ít người phải bao nguyên ghe. Kệ, dân chơi sợ gì mưa rơi, thế là leo tót lên ghe, cùng anh tài xe ôm, cũng chưa đến đó lần nào. Té ra mình cũng hay nhỉ, hơn cả người địa phương!!! Hồ này, có tên Khao Lam, là hồ nhân tạo, được hình thành từ 1980, khi ngăn đập để làm thủy điện, thủy lợi gì đó. Nhà của cư dân dưới lòng hồ (chủ yếu là người Mon) chuyển lên vùng cao hơn. Do chủ yếu làm bằng gỗ, họ tận dụng hầu hết những vật liệu cũ nhưng ngôi chùa vẫn được giữ nguyên, hiện đang trở thành điểm tham quan rất “hot” của khách du lịch đến Sangkhlaburi. Nếu đi vào mùa nước cạn (tháng 12 đến tháng 4), có thể vào được (nền cũ) chùa. Còn mùa nước lớn thì ghe chỉ đứng nhìn từ xa. Đợt đi lần này, tháng 3, nước cũng cạn nhưng người chủ đò bảo rằng nó gần sập rồi, nguy hiểm lắm (!) không cho vào. Sau về mới biết bị “quả lừa” vì tên đó làm biếng, muốn chở mình quay về ngay, để còn làm vòng khác! Đi bụi đời không mua tour, đôi lúc cũng có chuyện “thua thiệt” giống vậy đó. Nhưng dù sao rất đáng đồng tiền bát gạo vì sáng sớm tinh mơ được đi dạo trên hồ để ra ngồi-chùa-chìm-trong-nước Wat Sam Prasop thật thú vị. Nước mát lạnh, gió sớm cũng lạnh, những ngôi nhà, thuyền câu, vó lưới… hình như còn đang ngái ngủ, chưa hoạt động gì cả. Ngôi chùa chìm cũng thật ấn tượng (bạn có thấy ở đâu chưa?), tới gần có thể thấy được rất nhiều tượng nhỏ được chạm khắc trên các vách tường bao bọc xung quanh chùa. Và cả nhiều tháp, đền nhỏ xung quanh nữa. Đi đã đời, về đến nơi mới thấy du khách lục tục kéo xuống bến chuẩn bị lên đò đi thăm viếng. Ha ha, như vậy hôm nay xứng đáng nhận phiếu Bé Ngoan rồi, làm gì cũng sớm nhất cả!!! Ha ha!

Về thôi, muốn đi nữa cũng lỡ cỡ, dù cũng chưa gần đến giờ. Nhảy xuống bến xe, kiếm gì ăn đã, còn sớm mà. Chap Chap xong xuôi rồi hỏi đường đến bến xe (hay nhà xe thì đúng hơn) minibus thì được 1 chú nhóc địa phương dẫn đi đến tận nơi (!!!), trên đường đi có gặp chú xe ôm trẻ chở đi TPP hôm qua, cười chào rất tươi (vì đâu biết nói gì). Thật tiếc là không biết tiếng Thái (phải trách mình trước chứ) để có thể giao lưu tốt hơn trong những chuyến lang thang. Đến bến xe minibus (rất gần bến xe bus công cộng, cứ đi theo con đường đối diện với bến xe, dọc theo hông chợ khoảng 200m là đến), mới biết là 9.30am mới chạy, thế là toi thêm 1 khúc của cải thời gian quý báu rồi. Còn dẫn đến hệ lụy khác ở Kanchanaburi, mà sau này mới biết, dĩ nhiên rồi, phải không? Chợ, trước mặt bến xe, đã đi mấy vòng chợ đêm, chợ sáng rồi, nắng nôi thế này cũng lười đi tới đi lui. Mà đi nhiều vậy nhiều khi bị nghi ngờ nữa chứ. Thôi thì cứ ngồi chờ, vừa chờ vừa ngáp cho đến giờ lên xe, tranh thủ ngủ gà ngủ gật để dưỡng sức. Đi bụi, lấy xe làm giường là tiêu chí đầu tiên! Đi khoảng 3.5h là đến bến xe Kanchanaburi, vừa rời khỏi hôm qua. (Anh hái tặng em đóa phù dung) Mới thôi mà đã một ngày! Ha ha.

Lúc lên xe đi Kanchanaburi từ Bangkok có cầm theo 1 xấp giới thiệu tour, guesthouse ở Kan. Bây giờ lấy ra áp dụng. Xoay ngược xoay ngang cái bản đồ miễn phí đính kèm, rẽ phải ra khỏi bến xe hướng về khu trung tâm, kiếm cái gì chén cho nó định thần sau chuyến xe bão táp (xe 12 chỗ, chạy rất nhanh mà đường thì đèo núi khúc khuỷu). Xong, thẳng hướng bờ sông tiến bước. Đến bờ sông, x1c định hướng đi rồi nhưng vẫn bị nhầm đường, phải vòng lại 2 lần mới đến được cái guesthouse, chỉ có 2.5$/đêm, rẻ hơn ở Lào nữa trời ạ, Nita Raft House. Phòng ốc, nhà tắm (chung) thì hơi tệ, nhưng who-care! Được cái là GH này là nhà nổi trên sông, do đó các phòng nhìn ra sông, hướng mặt trời lặn và có 1 khoảng nhà sàn chung, nhỏ thôi, nhưng có 2-3 cái ghế dài, ai đến sớm thì xí phần mà ra đó ngồi / nằm. Không kịp tắm rửa, mà sáng giờ chỉ có ngồi xe máy lạnh thì cần gì, cuốc bộ ra bến xe lúc nãy, cũng gần, khoảng 3-400m, đón xe ôm đi Cầu sông Kwai và Tiger Temple. Các bác tài ngạc nhiên lắm vì Tiger Temple hơi xa, gần 40km, mà với khoảng cách này, dân Thailand hoặc dân du lịch 1 là đi tour, 2 là đi xe hơi chứ ai đi Honda ôm. Kệ, thích thì đi. Tour thì làm gì có lúc 3pm này nữa. Xong xuôi, lên đường ngược lại hướng Sangkhlaburi (!) bắt đầu đi Cầu sông Kwai trước

Không có nhận xét nào: