Thứ Tư, 17 tháng 10, 2007

Nha Trang biển đầy…




Nha Trang biển đầy….

Ra Nha Trang những ngày trung tuần tháng 10, thấy mùa thu vẫn chưa về trên thành phố “tình yêu không có đây”. Sau buổi sáng u ám vì ảnh hưởng vùng không khí lạnh phía Bắc, nắng đổ về hanh vàng tràn ngập phố phường. Biển đã chuyển từ màu đùng đục thiếu nắng sang xanh thẳm, gió cũng ùa theo về làm những lá phượng bay đầy trong nắng. Những chiếc lá phượng li ti xa hè đã bắt đầu úa hay màu nắng làm lá vàng thêm.

Cát trắng (CT) là 1 resort mới tại Dốc Lết, Ninh Hòa. Khuôn viên khá rộng, được chăm chút tương đối kỹ nhưng vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó. Bóng cây. Điều ngạc nhiên là CT được xây dựng từ 1 đồi dương, như khu Dốc Lết kề bên, nhưng khi xây dựng đã hạ gục sạch sẽ không còn 1 gốc dương nào. Thay vào đó là cỏ, được trồng và chăm sóc cẩn thận, những cây gộc từ rừng được đưa về trồng, với những cành bị cưa cụt ngủn (để vận chuyển) trông thật tội,… bao giờ mới quen với đất miền biển, bao giờ mới cho lại bóng mát. Dù sao, thư giãn trong quầy bar, nhìn ra biển xanh xa xa ngoài kia, qua những mái nhà nâu đỏ mới, khoảng sân cỏ mới cấy còn vàng vàng… cũng rất dễ chịu. Đây là lý do đi biển, dù hiếm khi tắm biển?

Dốc Lết vẫn cũ như đã từng. Vẫn đồi dương muôn đời che bóng, hát những khúc ru khi gió về trên cao,… rất dễ đưa người vào giấc Nam Kha, nhất là sau khi bạn bè đã bù khú với nhau ti tí. Lần rất lâu trước đây có đến DL, đêm đi lang thang nghe chú bảo vệ nói là sẽ có dự định chặt hết dương liễu và thay bằng dừa. Lý do là có nhà khoa học gì gì đó ngâm cứu và thấy rằng các bãi biển trồng dương liễu ngày càng bị đen đi vì lá dương liễu li ti lại rất khó phân hủy, rụng xuống hòa vào cát, làm “đen” cát!!!, còn lá dừa thì không đợi phân hủy mà còn có nhiều công dụng khác!!! Không biết cái nghiên cứu này có giống công trình “khoai mì bổ hơn thịt bò” ở những ngày đất nước còn đóng cửa hay không chứ nhìn thấy đồi dương còn nguyên vẹn thì rất mừng.

Thập diện mai phục ở Nha Trang

Hoa vàng mấy độ, cầu nhỏ mấy bước sang ngang

Đêm, Sailing Club càng về khuya càng đông. Rất sáng tạo, giải quyết việc thiếu thốn mặt bằng và tiết kiệm, những chiếc khắn thổ cẩm trải trên bãi cát bỗng trở thành bàn, ghế. Tuy nhược điểm là không có chỗ tựa lưng nhưng bù lại bạn có thể nằm lúc nào tùy thích. Chỉ cần ngã ra sau thôi mà. Vậy bạn sẽ chọn ngồi trên quán hay ngồi trên bãi biển? Rất thích hợp cho những khách có thói quen “ngủ lấy sức” giữa những cuộc chơi. Và cũng rất thích hợp với khách muốn thử cảm giác ngủ giữa ngàn sao. Hành vi tiếp thêm nước cho biển cả bị 1 số khách nước ngoài “dòm ngó” nhưng thử hỏi, có ai chưa từng làm vậy khi đi tắm biển. Nếu có, sẽ có giải Nobel hoặc ít ra cũng là kỷ lục thế giới trao tặng. Chỉ tiếc là biển đêm lại nhiều muỗi (!), đành phải chia tay biển, chia tay chiếc khăn thổ cẩm chưa kịp ấm hơi người, về.

Đóa sen đất e ấp nấp trong vườn

Đại an, Núi Chúa là 1 di tích quốc gia tại Nha Trang nhưng ít khách biết, kể cả người có thời gian đi NT 1 lần/tháng. Đây là nơi nguồn cội của Đức Thánh mẫu Thiên Y A Na, mà đền thờ đang bên cầu xóm Bóng, hoặc tận Châu Đốc xa mờ. Đường vào chùa tuyệt đẹp, xuyên qua 1 cánh đồng được che chở, ôm quanh bởi các dãy núi. Chùa nằm trên lưng chừng 1 ngọn núi, có thể thấy thấp thoáng từ xa. Leo lên hơn trăm bậc, bạn sẽ được chào đón bằng hương ngọc lan dịu nhẹ, cùng gió, cùng bóng bồ đề cổ thụ, cùng tiếng chuông, tiếng mõ, tiếng tụng kinh… cơn mệt sẽ dịu, sẽ tan. Nhìn từ chùa xuống, cánh đồng vàng mênh mang, núi xanh rì lừng lững, mây bay hững hờ… lòng người cũng chơi vơi, cũng muốn tan theo tiếng kinh kệ. Chưa từng đến, nhưng thầm nghĩ rằng 1 đêm trăng sáng được ở đây sẽ rất thú vị, nhất là khi sương đêm sẽ giữ hương ngọc lan đừng bay xa, ở lại vấn vít bên người.

Xuống núi, hỏi cậu bé giữ xe đường lên chùa có bao nhiêu bậc. Câu trả lời là không biết, dù em sinh ra và lớn lên ở đây? Như vậy là mình quá tính toán hay cậu bé vô tư. Lên chùa là cứ lên, sao phải đếm bao nhiêu bậc?

Trưa, Sailing Club giờ này thật yên bình. Thả mình trên ghế thư giãn. Ngoài kia là nắng vàng rực rỡ, biển xanh mênh mông, ghe thuyền lác đác qua lại điểm xuyết… Trong này là gió nhẹ, nhạc nhẹ, trên bàn có chai bia nữa, còn muốn gì hơn?

Chiều, lên Nhân Tâm, khu du lịch sinh thái mới ở Diên An (hình như vậy?) trên đường đến Khánh Vĩnh và xa nữa là Đà Lạt. Khu du lịch rộng 16ha này hơi xa, lại còn rất thô sơ nhưng được cái nhân viên rất nhiệt tình. Tưởng là rừng, nhưng không phải, chỉ là trang trại và rừng nhỏ mới trồng, từ các rẫy mía, sắn của dân kinh tế mới ngày nào. Cũng lạ lạ khi lang thang qua rừng trúc “thập diện mai phục”, qua cầu treo trên dòng sông nhỏ, đong đưa, đong đưa nhè nhẹ. Đó đây, những đóa sen cạn e ấp bên cạnh những vườn cam (chua lè) trĩu quả, vườn sapoche teo tắt… Dù sao, cũng biết thêm 1 địa điểm, là đủ.

Nha Trang mùa này vẫn chưa vào thu, biển vẫn đầy, tình yêu vẫn không có đây. Vậy, lên tàu. Về.

Không có nhận xét nào: