Thứ Hai, 17 tháng 3, 2008

Myanmar, Tibet - Khon Kaen, Ranong

18.03.2008 Ranong

Ngày hôm qua và hôm nay là 1 ngày dài, thật dài, trượt dài gần 1.300km trong vòng từ lúc 14.30 ở Vientiane, dừng lại ở Khon Kaen, dừng lại ở Băngkok và đến Ranong lúc 16.30.

Dự tính lúc đầu là đi Udonthani hoặc Nongkhai nhưng khi ra bến xe thì vé Udon đã hết, Nongkhai thì gần quá, phải di chuyển giữa các bến xe mệt quá... May mà chuyến xe đi Khon Kaen còn vé. Cũng hơi tò mò về thành phố này, thế là leo lên xe thẳng hướng Bangkok mà tiến. Đi và làm thủ tục và chờ đợi giữa 2 cửa khẩu... cuối cùng cũng đến KK lúc 6pm, nhanh hơn dự tính và lịch trình (6.30). Một vấn nạn các bạn cần chú ý là việc đổi tiền. Ở Thái (và Malaysia) không chấp nhận tiền Đô như Lào, Kam... mà dịch vụ đổi tiền thì rất ít, ngoại trừ các ngân hàng và các hệ thống siêu thị lớn Lotus, Tesco... Do vậy, việc đầu tiên của mình là đi đổi tiền, mất cả gần 30p vác cái balo nặng trịch đi kiếm chỗ đổi tiền mà vẫn không được. Vừa mệt, vừa bực mình. Cũng may, vừa thấy 1 cái máy ATM có chấp nhận visa card mình mới giải quyết được vấn đề (vẫn hay gặp từ trước đến giờ - giờ thì OK với cái Visa card của mình rồi). Lang bang một chút!!!

Sông Mekong nhìn từ cầu Hữu Nghị

Khon Kaen là thành phố lớn nhất miền Đông Bắc TL, với 1 trường ĐH cũng lớn nhất khu vực này. Thành phố cũng có nhiều điểm tham quan nhưng dực định của mình là chỉ transit ở đây, chờ chuyến xe đêm đi Bangkok để chuyển tiếp xuống Ranong vì thấy tình hình Myanmar và Tibet phức tạp quá. Do vậy mình chỉ có mấy tiếng đi lòng vòng, kể cả ăn uống nữa. Tuy đi không nhiều nhưng cũng cảm nhận được sự dễ mến của cư dân thành phố và một vài chùa chiền hiền hòa nơi đây. Như đã nói, vấn nạn của mình là cái balo, vì dự tính đi cả Tibet nên hơi nặng với đồ ấm và 4 cuốn sách mang theo. Do vậy, bực mình quá, gửi đại nó ở bến xe, sau khi mua vé rồi đi lang thang tiếp. Sau cùng ghé nhà hàng Sorrento và 1 điểm bên lề đường. Cả 2 nơi đều rất hay và staff ở đó rất dễ thương và quan tâm đến khách. Ngồi chơi ở Sorrento, 8 một hồi mình lại quay lại quán lề đường, với ý tưởng kinh doanh rất hay của cô bé Cute, 24 tuổi, từng đến SG nhiều lần khi là NV của Star Cruise. Tám với bé một lúc về đủ thứ, kể cả việc mở quán tương tự ở VN và bé đòi tiền franchising... quay lại bến xe vừa kịp lên xe đi BK.

Sorrento với ban nhạc

Quán của Cute & cô bé

Tuy là xe VIP nhưng mình chọn sai chỗ nên hầu như cả đêm chỉ chập chờn. Do nằm tầng dưới và gần bánh xe nên nó hú hí đủ kiểu và hơi xóc. Do vậy cả ngày hôm nay lại chập chờn trên chuyến xe BK-Ranong. Xe từ Khon Kaen đến bến xe Bắc BK khác sớm, chưa được 4am. Lúc đó mình vác balo ra hỏi bến xe bus local để đi bến xe Nam BK nhưng không ai chỉ (phần thì bất đồng ngôn ngữ, phần thì tên bảo vệ "toa rập" với tên tài xế taxi muốn ép mình đi taxi), sau cùng thấy mình kiên quyết và nói đã từng đi rồi, "nó" đành phải chỉ hướng nhưng vẫn nói là "không biết là có chuyến xe đó"!!! Mình cũng mò ra được vì đã đi 1 lần. Thế là chỉ tốn 20baht chạy giữa 2 bến xe thay vì tốn ít nhất 400baht. Đến bến xe Nam Bangkok (xe bus số 28 hoặc 170) thì phải chờ tiếp từ 5.30am đến 7.10 mới có chuyến xe đi Ranong. Thế là lên xe hầu như chỉ ngủ cho đến giữa đường và sau đó cũng vậy, chỉ tỉnh dậy đọc sách rồi cứ chập chờn tiếp - vì cũng đã mất ngủ mấy đêm rồi.

Ranong khá đẹp và giống Đà Lạt tuy không mát bằng. Đường đi, tính từ đoạn rẽ trái ở ngã 3 Chumpon chạy xuyên qua những cánh rừng nguyên sinh hầu như còn giữ nguyên và những con sông rất đẹp. Đến bến xe, người dân rất vui vẻ, kể cả bác tài xe ôm sau khi hỏi mình đi đâu, ra giá và bị mình từ chối vì đắt (!), còn dừng lại chỉ đường cho mình đến KS. Trên đường đi cũng vậy, 1 người dân bán hàng rong hỏi mình muốn đi đâu, chỉ đường nhưng khi thấ mình không đi theo mà đi theo LP đã kêu mình lại và cam đoan là đường này gần hơn. Thật đúng như vậy, sách đôi lúc cũng sai!

Về KS. lại đi lang thang hỏi thông tin về Myanmar, bất chợt trời đổ mưa. Chui vào quán ngồ nhìn mưa rời, ngôi nhà bên đường với hàng rào trắng, hoa giấy đỏ vàng chập chờn trong mưa thật đẹp. Ngừng mưa lại đi lang thang tiếp vào những con đường nhỏ đồi dốc chập chùng, mệt, nhưng đẹp.

Nhà đẹp ở Ranong trong mưa

Di tích lịch sử gì ở Ranong, chưa biết vì phải chạy mưa

Thông tin về Myanmar mới thật đáng buồn. Vì những bạo động năm 2007 vừa qua, các con đường bộ vào Myanmar đã bị cấm, dù trước đó đã cho khách du lịch đi. Thế là mình phải lội ngược về BK đi máy bay sang Yangoon rồi. Thật là chán! Không biết sang bên đó, phải đi theo tour hay tự đi được không, về BK kiểm tra thông tin rồi mới biết được. Nhưng dù sao, chắc cũng sẽ đi Kawthoung, Myanmar rồi quay lại Ranong mới ngược BK chứ mới xuống mà về, có mà sức trâu chứ chẳng còn là người nữa!!! Có gì hay sẽ 8 tiếp.

Hình ảnh ở Khon Kaen, Ranong rất hay nhưng vì internet chậm quá nên chắc phải hẹn dịp khác bổ sung sau. Singha đang kêu gọi rồi!!!

Không có nhận xét nào: