Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2008

Myanmar, Tibet - Rời Vientiane

17.03.08

Sau mấy ngày "ăn đám cưới" ở VT và chờ lấy visa TQ. Hôm nay mới xong. Lý do là dù chỉ làm dịch vụ nhanh trong 2 ngày nhưng kẹt mất 2 ngày T7, CN, thế là kéo dài thành 4 ngày. Mấy ngày này ngoài việc "ăn chơi" chỉ là những lúc đi lang thang, ra bờ sông Mekong đọc sách, lang thang trong các chùa. Vientiane thì cũng chẳng có gì nhiều. Với lại "ăn đám cưới" bên Lào tới mấy ngày nên thời gian rảnh rỗi và tỉnh táo cũng không nhiều.

Ăn đám cưới ở Lào vui. Cũng giống như ở VN ngày trước hoặc bây giờ ở quê. Tổ chức 73 nhà gái đêm trước cho bạn bè hàng xóm thân thuộc. Trưa hôm sau là rước dâu. Đoạn này mới "kinh hồn". Chú rể và cô dâu phải nghe giảng "moral" gần 2h đồng hồ bởi các bậc cao niên. Trong khi đó thiên hạ ăn nhậu ì xèo bên ngoài. Và buổi tối lại tổ chức tiếp ở khách sạn, giống như ở VN. Hôm rước dâu vào buổi sáng, 10am mình mới mò dậy nổi vì tối hôm trước, sau khi ở nhà cô dâu về mình còn đi 2 quán bar với 2 tên Scotland & Korean chung phòng, đâu đến hơn 2am mới lết về nhà nghỉ. Thế là tắm rửa vội vàng leo lên tuk tuk đến nhà cô dâu, cũng hơi ở ngoại vi Vientiane. Đến nơi thì vừa may là nhà gái vẫn chưa cho nhà trai vào (thế mà dặn mình đến từ lúc 9am - có mà chờ dài cổ). Chưa hết, trong thời gian đứng chờ ngoài đường, nhóm thanh niên thì ôm trống, đờn ca hát và đặc biệt là chai Lao Lao alcohol được rót đều đều. Không thể từ chối được vì rất kỳ, nhưng thật sự rất không OK vì tối qua đã uống nhiều và sáng nay còn chưa ăn uống gì cả. Cuối cùng cũng phải chơi luôn. Biết làm sao bây giờ!

Do vậy, sau buổi trưa (kéo đền chiều), rời khỏi đám cưới là mình lên đường thẳng tiến đến ngôi chùa ở ngoại ô Vientiane, được giới thiệu là có traditional herbal sauna & massage. Thế là chui vào đó nằm cho đến 8pm lại quay về chiến đấu tiếp. Đêm đó nhảy nhót um sùm. Mấy chị, mấy cô nhiệt tình chỉ mình nhảy lamvong nhưng chủ yếu nhảy tưng tưng là chính. Cuối cùng, cũng xong đám cưới. Chỉ biết là trưa hôm sau mình phải tìm 1 nhà hàng râm mát bên bờ sông Mekong ra đó ngồi "thở oxy". Điều rất vui là cũng ở nhà hàng này, vì vị trí ngồi của mình rất tốt, nên khi mình đang ngồi đọc sách uống bia (lúc đó đã tạm ok và sông trưa cũng rất ok), có 1 gia đình Lào, cũng hơi lớn tuổi, đến hỏi việc ngồi chung thì mình cũng OK. Ngồi 1 hồi, bắt đấu 8 - họ cũng rất ngạc nhiên khi thấy "Người Việt trầm lặng" và nói rằng lần đầu tiên thấy người Việt đi du lịch 1 mình. Thế mà sau đó họ trả tiền cho mình luôn dù mình can ngăn thế nào cũng không được. Chưa hết, họ còn cho mình danh thiếp và mời buổi tối đến nhà chơi. Tưởng là chỉ nói vậy thôi, ai ngời tối họ lại gọi điện tiếp, mình đành phải xin lỗi và hẹn dịp khác. Không thể "lạm dụng" lòng tốt của họ quá nhiều. Kể ra ở đây để thấy những nét "chấm phá" dễ thương trên bước đường lang thang. (À, gia đình này có 1 quán cà phê được giới thiệu trong Lonely Planet, tên là Sinouk Coffee, ở Pakse. Khi nào có dịp đi Pakse, bạn nhớ ghé nhé)

Các hình trong đám cưới (sẽ cập nhật sau vì Internet ở đây rất chậm).

Tình hình bây giờ đang rất tình hình. a/ Tây Tạng đang rất bạo động, không biết đến tháng sau có OK không, nếu không là chuyến đi có thể bị hủy; b/ Theo tin từ nhiều nguồn, du lịch ở Myanmar không thể đi đường bộ - đối với khách nước ngoài. Do vậy mọi chuyện sẽ rất khác. OK, dự tính hôm nay sẽ qua Udonthani, xuôi Bangkok bằng chuyến xe đêm. Sáng mai sẽ đi từ Bangkok xuống Ranong (8h) (tỉnh giáp với Ko-song, cực nam của Myanmar) để từ đó lội ngược lên Bắc Myanmar. Sau đó mới tính tiếp việc sang TQ bằng đường Myanmar, Lào (chắc chắn nhất) hay Thailand vì thông tin rất lung tung về các cửa khẩu này. Biết rằng từ Lào là chắc chắn nhưng lúc đó sẽ rất vất vả đi từ Myanmar sang Thai, rồi sang Lào rồi mới sang TQ. OK, đến đó sẽ nghiên cứu kỹ hơn và chọn 1 option nào đó. 1 option nữa là về VN rồi từ từ đi TQ sau (trước khi visa hết hạn!!!), đợi cho tình hình Tây Tạng lắng xuống!!! Hy vọng vậy!

Không có nhận xét nào: